Mầu hoa đậm tím ngỏ thay lời
Một thuở si tình mãi thiếu hơi
Ngán ngẩm ngày tan từng quãng đợi
Hằng đêm dõi gặm nhấm canh rời
Ơn đời chẳng thiếu hương nồng gợi
Nghĩa sống luôn còn ngả đẹp khơi
Đủ thế sao lòng đau rã rượi
Mùa sang một bóng lẻ trông vời